“Đoạn cuối bài Tựa: Vậy nên theo ý trong truyện mà tả thêm ra một đoạn Kiều Vân ký thác để đãi khách tri âm nặng lòng về đôi gánh hiếu tình mà xót thay cho người tài sắc, chớ có phải đâu là vẽ rắn thêm chân. Thúy Vân: Hỡi chị hỡi, chị em ta em chị một nhà Cũng là giọt máu lụy chia sẻ làm đôi Hai mẹ cha tóc bạc da mồi Chị em luống chửa đền bồi được chút tóc tơ Mà chị sao phận mỏng như tờ Để chị ngồi khêu ngọn đèn mờ suốt năm canh Em biết rằng chị còn vướng mối tơ mành Nói riêng mà riêng buộc với bạn tình chi đây Thúy Kiều: Em Vân ơi, lòng chị đang như tơ nó rối vậy Bởi vì tình kia vương vấn những ngày em hãy ngây thơ Cái duyên kia sao nguyệt lão khéo xe tơ…” .
Nguồn: Ngô Đức Thọ, chủ biên; biên soạn: Ngô Đức Thọ, Nguyễn Thuý Nga, Vũ Lan Anh, Nguyễn Đức Toàn. Thư mục sách Hán Nôm ở Thư viện Quốc gia. Hà Nội: Bộ Văn hoá - Thông tin - Thư viện Quốc gia, 2004: trang 188.
Sử dụng các phím mũi tên để di chuyển trang. Sử dụng các phím +, - trên bàn phím số hoặc bánh xe lăn để phóng to/thu nhỏ trang.